Vd chi tiểu trư khoái bào – chương 3

Chương 3: Tiểu công lên sàn diễn

Chạy tới chạy lui trong thôn một thời gian dài như vậy, cũng khiến Dịch Thủy Hàn dù ngu ngốc cũng biết được nhân số chủng tộc có bao nhiêu, bất quá cảm giác không có bất luận ưu việt gì — coi như hắn cũng hiểu được, không có người thích là trư yêu.

Chỉ bất quá hiện tại hắn đã chơi rồi, tiếp tục ngoạn cũng được rồi, nhưng hiện tại vấn đề lớn nhất ở chỗ … hắn nói chuyện chính là rầm rì rầm rì, nếu như ra ngoài, chỉ sợ không có người xem hắn là ngoạn gia, nói không chừng còn cho hắn là quái mà đánh đến, dù sao lời của hắn đoán chừng không người có thể nghe hiểu.

Lão thôn trưởng sửng sốt một chút cười nói:” Tiểu tử kia, không nên gấp, chờ một chút ta sẽ cho ngươi một phong thơ, ngươi băng qua khu rừng bên ngoài thôn, đến chủ thành loài người tìm Thanh Minh tiên sinh, hắn hội sẽ nghĩ biện pháp cho ngươi nói ngôn ngữ loại người.

Dịch Thủy Hàn vừa nghe liền yên tâm, hưng phấn nói: “Như vậy … Lão thôn trưởng, ta hiện tại có thể có đúng hay không ra thôn?”

Lão thôn trưởng ha ha nhìn hắn nói: “Trước không nên gấp gáp, mọi ngươi biết ngươi đã trưởng thành, biết ngươi muốn đi ra ngoài lang bạt, nên đã chuẩn bị cho ngươi vài thứ, đi xem bọn hắn đi.”

Dịch Thủy Hàn cười hì hì nói: “Na đi, ta trước đi xem mọi người.” Nói xong liền nhảy xuống bàn, lần này hắn đã biết cách dùng chân chạm đất, tuy rằng rất thuận lợi, ít nhất không có giống lần đầu tiên lăn 2 vòng trên mặt đất, làm cho chình mình váng đầu hoa mắt.

Dịch Thủy Hàn hưng phấn chạy đến cửa hàng thợ rèn, Hoàng đại thúc cười haha cho hắn một bộ Tinh Cương trảo, còn đặc biệt giải thích phương thức đánh quái. Dịch Thủy Hàn khóe miệng giật giật, nhanh nhẹn cấp cho chính mình …. không nên bất mãn không nên.

Sau khi Dịch Thủy Hàn cùng Hoàng đại thúc nói tạ ơn, lại tới nhà Vương đại thẩm, Vương đại thẩm cười tủm tỉm đưa cho hắn một bộ y phục cùng một cái ba lô, y phục phần hồng sắc, ba lô cũng là phấn hồng sắc, Dịch Thủy Hàn diện vô biểu tình tiếp nhận, năng lực kháng đả kích hiện tại của hắn rất mạnh, bất quá, cũng may Vương đại thẩm nói rằng: “Bộ quần áo này cũng có thăng cấp, bất quả chỉ vào thời điểm ngươi chưa biến hình, một mai ngươi hóa thành hình ngươi, cũng chỉ ăn mặc trang bị nhân loại a.”

Dịch Thủy Hàn cắn răng, lần nữa củng cố quyết tâm của chính mình nhanh hóa thành người.

Sau khi tạ ơn Vương đại thẩm, Dịch Thủy Hàn lại đến cửa hàng tạp hóa, lão bản đưa cho hắn một quyển sách, Dịch Thủy Hàn tiếp nhận rồi nhìn, cư nhiên là sách kỹ năng, trên mặt viết: Hậu Bì, bên cạnh có chú thích: chỉ có thể tự sử dụng, sau khi sử dụng, trong 30 phút phòng ngự tăng 100%, song song lực công kích giảm 5%, thời gian làm lạnh: 1 giờ. Sau khi Dịch Thủy Hàn xem xong, nước bọt lập tức tràn lan, thứ tốt a thứ tốt. Từ lúc tiến nhập vào trò chơi đến giờ, ngoại trừ chính mình lĩnh ngộ ra kỹ năng kia, còn chưa có học qua bất luận kỹ năng gì. Bất quá, hắn còn không có tay của loài người, chỉ có thể dùng chân trư vỗ, học.

Dịch Thủy Hàn không chút suy nghĩ đem sách kỹ năng vừa đạt được quăng vào ba lô, lão bản lại cho hắn một đống hồi thành phù, Dịch Thủy Hàn cười tủm tỉm nói lời cảm ơn, sau đó tiếp tục đi tìm mục tiêu kế tiếp.

Dịch Thủy Hàn đi tới cửa hàng trang sức, lão bản cho hắn một bộ trang sức, gồm có nhẫn, vòng cổ, vòng tay, vòng tai, thắt lưng trụy … đương nhiên, đều là đặc chế, cũng chỉ có trư yêu mới có thể sử dụng.

Dịch Thủy Hàn tới nơi ở của trù sư, trù sư dạy cho hắn 1 kỹ năng nấu nướng, lại được 2 sách nấu ăn, 1 quyển là chân ếch điểm tâm , một quyển là chân ếch chiên giòn. Hai chân trước chụp 1 cái, học, sau đó trù sư tặng cho hắn một bộ đồ làm bếp dã ngoại.

Chờ đến khi Dịch Thủy Hàn trở lại nhà thôn trưởng, có thể nói là đại thu hoạch a. Lão thôn trưởng vui mừng sờ sờ đầu hắn, tiễn hắn đến cửa thôn, lão thôn trưởng thở dài nói: “Tiểu tử kia a, mắt thấy ngươi sẽ ra thôn, không biết lúc nào mới có thể trở về a.”

Dịch Thủy Hàn cười nói: “Lão thôn trưởng ngươi yên tâm đi, thỉnh thoảng ta sẽ quay về thăm mọi người. Được rồi, tiễn quân nghìn dặm, cuối cùng cũng phải từ biệt, ta đi.”

Lão thôn trưởng đứng ở nơi đó nhìn theo Dịch Thủy Hàn đi xa, mà không quay đầu lại, nhưng Dịch Thủy Hàn thật không ngờ, hắn không còn có cơ hội trở lại tân thủ thôn này.

Dịch Thủy Hàn một đường dọc theo đường suối nhỏ đi, có người nói dòng suối này cùng sông đào bảo vệ thành hợp lại, vì vậy, Dịch Thủy Hàn đoán đi theo dòng suối này thì có thể đến được chủ thành. Đương nhiên, hắn còn có mục tiêu khác, hắn không có đem nhiều đồ ăn a, sau khi mở ra bản đồ, hắn mới biết được rừng rậm có bao nhiêu lớn, hơn nữa với hình dạng hắn hiện tại, trong vòng một ngày muốn đi ra khỏi rừng là hoàn toàn không có khả năng, thế nhưng nếu đi không ra, hắn rất có thể bị chết đói ở chỗ này … đói bụng luôn làm chậm chạp đi.

Bất quá, cũng may hắn vừa mới học xong kỹ năng nấu nướng … rất không dễ dàng, một cái là chân ếch điểm tâm, một cái là chân ếch chiên giòn … đều cần có ếch mới được a, đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn đi dọc theo dòng suối.

Sau 2 ngày gian khổ, thực vất vả suýt ra khỏi rừng thì đột nhiên nghe xa xa có tiếng sấm. Dịch Thủy Hàn ngẩng đầu nhìn lên trời, trời không có mưa a, thế nào lại có thanh âm sét đánh? Dịch Thủy Hàn hiếu kì chạy tới nhìn, là 2 ngoạn gia nhân loại đang sát lợn rừng, mà thanh âm sét đánh kia chính là từ thanh y nhân mà ra, người mặc trang phục hiệp sĩ vận dụng kỹ năng phát ra thanh âm.

Dịch Thủy Hàn ngẩn người nhìn 2 người kia sát quái, 2 người kia thật là sát quái a. Một người vung tay lên, một đợt sét đánh xuống, huyết (heo) chảy ào ào, một người cầm một thanh kiếm tả đâm hữu chọt, lợn rừng ầm ầm ngã xuống. Qua một hồi, đám lợn rừng kia cư nhiên toàn quân bị diệt.

Mụ mụ a, đây là sát quái a, đây quả thực là thanh tràng a. Lần đầu tiên thấy song song ngoạn gia, Dịch Thủy Hàn không khỏi kích động, không khỏi vui vẻ, còn là ngạc nhiên.

“Như thế nào còn chưa ra?” vị kiếm khách vừa rồi giết lợn không nháy mắt, mũi kiếm hướng trến mặt đất trạc một đường, cả người xoay 7 phương 8 hướng, một cổ lưu manh khí.

Dịch Thủy Hàn vừa mọc lên tư tưởng sùng bái … nhất thời … vỡ vụn, nguyên vốn tưởng rằng sảng khoái sát quái như thế, người đó hẳn là có vẻ mặt lãnh khốc như xã hội đen a, thế nào … thế nào lại như vậy?

Bất quá may mắn thanh y nhân kia trái lại thì nho nhã, chỉ nhẹ nhàng cười cười, xoay người nhìn về phía Dịch Thủy Hàn, nói rằng: “Đây không phải xuất hiện ra một con sao?”

Lúc Dịch Thủy Hàn nhìn thanh y nhân đến ngẩn người, thời điểm 2 người đánh quái, hắn đứng ở phía sau, nên cũng không có thấy 2 người có bộ dáng gì, nhưng khi thanh y nhân xoay người, hắn mới biết … cái gì gọi là người khiếm tốn, ôn nhuận như ngọc … Được rồi, Dịch Thủy Hàn cũng không nhận ra người kia, đúng là ôn nhu tinh xảo, chính là khí chất quanh thân, khiến Dịch Thủy Hàn trong nháy mắt trong đầu hiện lên 8 chữ.

Sau khi hắc y kiếm khác nghe xong cũng xoay người nhìn về phía Dịch Thủy Hàn, tướng mạo của hắc y kiếm khách cũng không vô lại như hắn tưởng, khiến cho người ta có cảm giác anh tuấn uy vũ, hắn nhìn đến Dịch Thủy Hàn giựt mình: “Không phải đâu, đợi BOSS nửa ngày, cư nhiên lại là một tiểu bất điểm như vậy?”

Thanh y nhân khẽ cười nói: “Huyền Lôi, ta khuyên ngươi tốt nhất không nên khinh địch, đừng quên, đây chính là trò chơi, chuyện gì cũng có thể xảy ra.”

Cái người được gọi là Huyền Lôi nhíu mày, lại nhìn về phía Dịch Thủy Hàn cười nhạo nói: “Đều không phải ta xem rõ ràng sao, ngươi không thấy rằng nó càng giống sủng vật trư mà muội muội ngươi đang dưỡng sao?”

Thanh y nhân đánh giá cẩn thận Dịch Thủy Hàn một chút rồi nói: “Hoàn toàn chính xác, trên người nó còn có quần áo ni, bất quá … ngươi xem chân nó thì biết, chúng ta hẳn không có nhầm.”

Hắc y kiếm khách kinh ngạc nói: “Cư nhiên còn có bộ móng?”

Lúc này Dịch Thủy Hàn dù có ngốc cũng biết 2 người kia đang nói về mình, sau khi nghe đến hắc y kiếm khác nói câu kia, lập tức phẫn nộ không thôi, không nên khinh thường trư như thế, trư có bộ móng thì sao?

Nghĩ, không kềm được hướng 2 người kia hừ hừ 2 tiếng, khiến thanh y nhân sắc mặt lạnh lẽo nói: “Cẩn thận, nó có lẽ muốn tấn công.”

Hắc y nhân thủ thế nói: “Yên tâm đi, giao cho ta.” Nói xong giơ kiếm hướng Dịch Thủy Hàn đâm tới.

Dịch Thủy Hàn sợ đến mức la to: “Uy uy, không phải đâu, ta không có đắc tội với các ngươi, các ngươi động thủ để làm chi? Uổng ta sùng bái các ngươi như thế a, chỉ tiếc lời hắn nói vào trong tai 2 người kia là rầm rì rầm rì, sau khi nói xong Dịch Thủy Hàn cũng phản ứng lại, khóe miệng giật giật, hắn còn chưa cấp cho thành chủ truyền tin a, còn chưa thể phun nhân ngôn.

Chỉ là hắc y kiếm khách đã tới trước mặt, Dịch Thủy Hàn bị dọa sợ hướng về bên trái chạy đi.

Hắc y kiếm khách một kiếm thất bại không khỏi kinh ngạc nhìn Dịch Thủy Hàn, sửa sang biểu tình trên mặt rồi quay về thanh y nhân đằng sau nói: “Tiêu Tiêu, cẩn thận, BOSS này hình như không dễ ứng phó, tránh né rất cao.”

Mà lúc này Dịch Thủy Hàn đang thầm kêu may mắn, nếu như hắn không thêm rất nhiều mẫn tiệp, chỉ sợ vừa rồi sẽ chết đi. Ngay sau khi hắn nghe được hắc y kiếm khách nói lập tức sững sờ, có chút dở khóc dở cười, nguyên lai 2 người kia đem hắn trở thành BOSS, nhưng hắn hiện tại có miệng khó trả lời, căn bản không thể giải thích rõ ràng.

Hắn xem người này, xem người kia, phát hiện 2 người thoạt nhìn đều rất lợi hại, cho dù không lợi hại, hắn cấp 10 cũng đánh không lại 2 người có thể chà đạp quái cấp 12 a.

Dịch Thủy Hàn cắn răng … hôm nay chỉ có thể cố gắng chống đỡ.

Sau đó, Dịch Thủy Hàn dùng Hậu Bì, lúc trong nháy mắt hắc y kiếm khách đâm tới, hắn tránh né rồi quay đầu bỏ chạy, sửng sốt xem thanh y nhân chuẩn bị làm phép.

Hắc y kiếm khách cũng đồng dạng ngẩn người, sau đó khóe miệng có quắp nói: “Truy”

Thế là, 2 người đồng nhất truy đuổi một con tiểu trư phấn hồng sắc từ từ đi xa.

Không thể không nói, tuy Dịch Thủy Hàn mẫn tiệp (nhanh nhẹn) không thấp. nhưng hắc y kiếm khách mẫn tiệp cũng không thấp hơn so với hắn, huống chi còn có ưu thế bẩm sinh — chân so với hắn dài hơn không biết bao nhiêu, cho nên bị đuổi theo cũng là chuyện thường.

Dịch Thủy Hàn chỉ có thể dựa vào mẫn tiệp siêu cao tránh trái tránh phải, chỉ tiếc hắn tránh được kiếm của hắc y kiếm khách, nhưng lại tránh không thoát lôi của thanh y nhân.

Một đạo sét đánh xuống, Dịch Thủy Hàn như mong đợi được thay đổi hình tượng — trở thành một mao hắc trư.

Cùng lúc đó, âm thanh hệ thống vang lên: Ngoạn gia Huyền Lôi, Phong Tiêu Tiêu đối với ngươi chủ động công kích, ngoạn gia có thể bắt đầu phản kích lại, giết chết đối phương sẽ không giảm giá trị danh vọng.

1 thoughts on “Vd chi tiểu trư khoái bào – chương 3

Bình luận về bài viết này