Vd chi tiểu trư khoái bào – chương 13

Chương 13 NPC không cố định (hạ)

“U, vị này không phải là khách quý sao? Lão gia nhà ta đã sớm phân phó xuống, khách quý tới cứ việc trực tiếp đi vào trong, không cần thông báo, lão gia đang trong phòng khách chờ ngài, xin hỏi còn cần ta dẫn đường không?” vệ binh ở cửa phủ thành chủ cười tủm tỉm hỏi.

Dịch Thủy Hàn xụ mặt, trừng người vệ binh kia một cái rồi nói: “Không cần, ta tự mình biết.” Sau khi nói xong liền hùng dũng tiêu sái đi vào, lưu lại vị vệ binh không hiểu ra sao nói: “Ta có đắc tội qua hắn sao?”

Kỳ thực vừa rồi khi Dịch Thủy Hàn thấy người gác cổng kia liền nhớ đến khối kim bài không cánh mà bay, khiến người nào đó không vui một hồi, nếu như cho hắn vật phẩm nhiệm vụ thì hắn sẽ cân bằng lại, ngay khi hắn cho rằng khối kim bài kia có thể thuộc về hắn thì không cánh mà bay, nếu như không phải tự nhận khả năng chịu đựng tốt, hắn đã sớm giậm chân.

Kỳ thực nói nhiều như vậy, mọi người cũng đã sớm nhìn ra, tiểu trư của chúng ta chỉ là đang giận cá chém thớt a.

Dịch Thủy Hàn một đường chạy như bay vào tiền thính, quả nhiên thành chủ đang ngồi ở tiền thính chờ hắn, không khỏi nói thầm: thành chủ này không cần đoán cũng biết? Hắn lại không nói hôm nay sẽ đến … được rồi, hắn hiển nhiên đã quên, nơi này là trò chơi, cái gì đều không phải do hệ thống định đoạt?

Thành chủ vừa nhìn thấy Dịch Thủy Hàn thì vui vẻ nói: “Không hổ là thiếu niên anh hùng của trư tộc a, nhanh như vậy đã tăng cường thực lực, trư tộc sau này có hi vọng a.”

Dịch Thủy Hàn nghe mà đầu đầy hắc tuyến, nếu như thành chủ không một cái là trư tộc, hắn cũng sẽ vô cùng thích nghe.

“Thành chủ quá khen, ta cũng nhờ có bằng hữu giúp đỡ mới có ngày hôm nay, chỉ là không biết thành chủ muốn ta tìm ngài rốt cuộc là …” Dịch Thủy Hàn hiếu kì hỏi.

Thành chủ trầm ngâm một lát rồi nói: “Ta biết hiện tại người rất muốn biến hình, bất quá, ta cũng nói qua, là là một phàm nhân không biết nhiều, nếu có duyên ngươi có thể tìm Tương Bán Tiên trong thành thử xem.”

Thành chủ vừa nói xong, thì Dịch Thủy Hàn chợt nghe âm thanh của hệ thống: ngoạn gia kích hoạt nhiệm vụ, tìm kiếm Tương Bán Tiên – biến hình nhập môn, ngoạn gia có tiếp nhận hay không.

“Tương Bán Tiên?” Sau khi điểm tiếp nhận, Dịch Thủy Hàn nghi hoặc, “hắn sẽ biết chuyện này?”

Thành chủ có phần không xác định nói: “Cái này ta cũng không rõ, thế nhưng nghe nói trước kia Tương Bán Tiên trước kia nghèo túng, chán nản đã từng được tịnh đàn sứ giả làm phép, đồng thời thấy hắn căn cốt kỳ giai liền nhận làm đệ tử. Cứ theo như lời hắn nói, khi đó tịnh đàn sứ giải đã hóa thành hình người, cho nên ta nghĩ, hắn hẳn là biết một chút.”

Dịch Thủy Hàn gật đầu lại hỏi: “Kia hắn ở địa phương nào?”

Thành chủ lắc đầu nói: “Tương Bán Tiên hành tung bất định, bất quá vào tháng 4 hàng năm đều vào thành, chỉ là … hắn ở nơi nào không ai rõ, lại nói tiếp ngươi coi như không tệ, tính ra khoảng 2 ngày nữa hắn sẽ xuất hiện trong thành, người cẩn thận tìm kiếm một chút xem.”

… Hóa ra đây là nhiệm vụ không xác định.

Dịch Thủy Hàn ủ rũ từ phủ thành chủ đi ra, lần này vệ binh nhạy bén không xum xoe Dịch Thủy Hàn lần nữa. Tuy hắn là một NPC, nhưng là một NPC có AI rất cao, khi Dịch Thủy Hàn vừa tới biểu tình vẫn được cho là vui vẻ đối mặt, hiện tại tiểu trư trên mặt không nhìn ra biểu hiện gì, nhưng cước bộ cũng đoán được tâm tình trong lòng, hắn hà tất phải tìm phiền phức đến cho mình.

Bất quá, lúc này Dịch Thủy Hàn không có công phu giận cá chém thớt nữa, nhắc tới chủ thành lớn như vậy, hơn nữa cái tên kia chỉ có tháng này mới ở trong thành ngốc trứ. Được rồi, thời gian một tháng rất dài, thế nhưng hắn hiện tại chỉ còn thời gian nửa tháng, lúc Dịch Thủy Hàn mở bản đồ ra, đột nhiên cảm thấy chân trư của mình có chút đau nhức, cho dù còn chưa có bắt đầu tìm, chẳng qua hắn đang dự kiến tương lai bi thảm trước mắt của mình mà thôi.

Sau khi trở lại khách sạn, Phong Tiêu Tiêu cùng Huyền Lôi thấy Dịch Thủy Hàn ăn cơm đều có thần sắc ủ rũ buồn bã, không khỏi có chút khó hiểu. Huyền Lôi trạc trạc đầu Dịch Thủy Hàn hỏi: “Tiểu trư, ngươi lại có chuyện sao?”

Dịch Thủy Hàn tức giận nhìn hắn một cái, cúi đầu tiếp tục chậm rãi ăn cơm trong bát, Phong Tiêu Tiêu hé miệng cười cười hỏi: “Tiểu Hàn, ngươi có đúng hay không gặp chuyện gì khó khăn?”

Dịch Thủy Hàn buồn bã nhìn Phong Tiêu Tiêu một cái, phiền muộn thở dài nói: “Phong Tiêu Tiêu, xem ra ta có thể cả đời đều ở cái dạng này, ngươi nói ta có nên hay không đi san hào a?”

“Hả?” Không chỉ Phong Tiêu Tiêu, ngay cả Huyền Lôi cũng thấy ngạc nhiên, Huyền Lôi gõ đầu Dịch Thủy Hàn nói: “Tiểu trư, ngươi có biết hay không sau khi san hảo trong vòng 1 tháng không thể kiện tài khoản?”

Dịch Thủy Hàn trừng mắt nói: “Ta đương nhiên biết, người đừng tưởng ta thật sự bạch như thế.”

Huyền Lôi hừ nói: “Ngươi không phải là Tiểu Bạch, ngươi là não tàn, cư nhiên lại muốn san hào.”

Dịch Thủy Hàn bĩu môi nói: “Con mắt ngươi thấy hào này được?”

Huyền Lôi trừng mắt: “Hào này có chỗ nào bất hảo? Có thể chế thuốc, có thể nấu ăn, còn có thể ủ rượu, vận khí của ngươi tốt như thế nào ngươi có biết không?”

Dịch Thủy Hàn giậm chân: “Những vận khí tốt này là bởi vì ta lúc tiến vào trò chơi gặp xui xẻo cực độ, ngươi thích, ngươi thích thì chúng ta đổi a, ngươi tới làm tiểu trư, ta tuyệt đối không ý kiến!”

Huyền Lôi trừng mắt nhìn Dịch Thủy Hàn tiểu tử này ngày hôm nay không biết ăn nhầm thuốc gì, sao mà tính tình nóng nảy như vậy, vừa muốn nói gì, liền bị Phong Tiêu Tiêu bên cạnh kéo, hắn quay đầu nhìn lại, Phong Tiêu Tiêu đối hắn lắc đầu, sau đó quay đầu lại đối diện Dịch Thủy Hàn nói: “Tiểu Hàn, không nên nói thế, rốt cuộc có vấn đề khó khăn gì thì nói cho chúng ta biết, kỳ thực lại nói tiếp, trong trò chơi này, tài khoản cũng tương đương với một người, ngươi thực sự nhẫn tâm giết chết chính ngươi sao?”

Dịch Thủy Hàn có chút do dự mới cụp đuôi nói: “Kỳ thực … cũng không phải nhiệm vụ khó khăn gì, chỉ là … rất phức tạp thôi.”

Huyền Lôi nhíu mày nói: “Phức tạp? Có bao nhiêu phức tạp? Ngươi nói ngươi một đại nam nhân sao lại ấp úng như vậy?”

Dịch Thủy Hàn lần này thật sự không để ý đến hắn, chỉ là đem nhiệm vụ từ đầu chí cuối nói một lần, sau cùng rên rỉ nói: “Muốn ta trong vòng nửa tháng tìm được NPC không biết ở nơi nào, không phải là muốn lấy mạng của ta sao? Huống hồ … ta … cái dạng này hiện tại không thích hợp chạy ở bên ngoài mỗi ngày.” Nhớ tới con mắt chiếu sáng của những nữ nhân kia nhìn hắn, thì cả người Dịch Thủy Hàn run rẩy.

Bình luận về bài viết này