Vd chi tiểu trư khoái bào – chương 11

Chương 11: Phó bản thần bí.

Dịch Thủy Hàn nhu nhu con mắt, sau khi xác thực mình không lầm, suy nghĩ có nên tự  sát hay không. Được rồi, tự sát trong trò chơi chẳng khác nào san hào, cho nên hắn không thể làm gì khác hơn là đọc sách chỉ ủ rượu trước. Thế nhưng vấn đề là, lượng thực nhiều như vậy, hơn nữa ngũ cốc hoa màu đủ thứ, hắn năm nào tháng nào mới có thể ủ hảo rồi ra ngoài a.

Dịch Thủy Hàn ngửa đầu nhìn Tửu Thánh, phát hiện lão gia này đã sớm ngủ, mà tiểu hồ lô dẫn hắn tới cũng ở bên hông. Dịch Thủy Hàn thở dài, cam chịu số phận.

Dịch Thủy Hàn tìm địa phương sáng sủa, mở sách ra nằm úp sấp lật xem, không thể không nói trong trò chơi này thật là phong phú, kỹ thuật ủ rượu cũng thật tinh tế tỉ mỉ. Bếp nấu, chưng rượu, chia đều, cất vào hầm, mỗi một loại đều giải thích rất tỉ mỉ.

Chỉ bất quá… tỉ mỉ giải thích là một chuyện, chính mình động thủ lại là chuyện khác a, tay chân vụng về của Dịch Thủy Hàn thao tác, cũng may những việc này cũng chia thành nhiều hạng, không cần Dịch Thủy Hàn làm hết, nếu không … chân trư của hắn có thể làm gì?

Lại nói tiếp, Dịch Thủy Hàn không làm thì thôi, đã làm thì thật nghiêm túc, cho nên vừa mới bắt đầu thì đã làm sai, hắn đều phải thử 1 lần rồi lại 1 lần, cuối cùng khi ủ được một bình không tệ, thì hắn phát hiện … đã dùng phân nửa lương thực.

Dịch Thủy Hàn nhìn lại đống lương thực đã rút lại rất nhiều, không khỏi có chút hắc tuyến, không phải là sợ hắn không ủ được nên mới cấp cho nhiều lương thực như vậy?

Dịch Thủy Hàn lắc đầu, có kinh nghiệm lần đầu tiên, lần thứ 2 cũng thuận lợi hơn rất nhiều, đến đến khi hắn đem toàn bộ rượu ủ xong, Tửu Thánh lão nhân cũng khoan thai tỉnh dậy.

“Ha ha, quả nhiên không tệ, nhanh như vậy đã ủ xong rồi a, đến đến đến, cho ta nếm thử.”

Dịch Thủy Hàn ngẩng đầu nhìn Tửu Thánh, mình như thế nào cũng không với tới lão nhân ở trên bình hồ lô to lớn kia, thì làm thế nào đưa rượu?

Hoàn hảo, vấn đề này không làm phiền hắn, tiểu hồ lô bên hông Tửu Thánh bay xuống, rồi đối mặt với mấy vò rượu, rượu tự động bay vào tiểu hồ lô.

Sau khi Tựu Thánh bắt được tiểu hồ lô uống 2 ngụm, cẩn thận nhấm nháp một chút, gật đầu nói: “Tuy rằng vị đạo tạm được, nhưng với ngươi lần đầu tiên ủ mà nói là không tệ, bất quá nếu như rượu này cất vào hầm một thời gian, phỏng chừng vị đạo sẽ rất tốt.”

Dịch Thủy Hàn giương mắt trông chờ Tửu Thánh, hài lòng đi, hài lòng đi rồi cho ta phần thưởng đi? Yêu cầu không cao, chỉ cần kinh nghiệm và tiền nhiều chút là được, nếu không thì nói tin tức về việc biến hình cũng được a.

Tiếc là, tuy Dịch Thủy Hàn tính toán tốt lắm, chỉ có điều hệ thống gần đây sẽ không làm như hắn mong muốn, Tửu Thánh cười ha ha gật đầu, sau đó Dịch Thủy Hàn vang lên âm thanh của hệ thống: chúc mừng ngoạn gia đã hoàn thành nhiệm vụ của Tửu Thánh, ngoạn gia học được ủ rượu thuật, cấp độ: cao cấp.

Dịch Thủy Hàn giật mình, sau đó cảm thấy …. không có? đây sẽ không có? Kinh nghiệm đâu? Tiền đâu? Hắn ở chỗ này lãng phí nhiều thời gian như vậy chỉ cho hắn kỹ năng ủ rượu? Ông trời không có mắt a.

Vì vậy tiểu trư phiền muộn, đột nhiên cảm thấy vất vả a vất vả, lại ỉu xìu hỏi: “Kia … lão nhân gia, ta có đúng hay không có thể đi ra? Bằng hữu ta còn đang chờ ta, bọn họ không tìm được ta sẽ rất lo lắng.”

Tửu Thánh trừng mắt Dịch Thủy Hàn một cái hừ nói: “Tiểu tử thối, không biết lớn nhỏ, phải kêu là sư phụ hiểu chưa?”

Dịch Thủy Hàn không nói gì, không thể làm gì khác hơn hô: “Sư phụ.” trời biết nếu như nhạ lão đầu mất hứng, hắn có phải bị giữ ở đây vĩnh viễn hay không, như vậy quả thật là … hắn còn không bằng đi tự sát còn vui vẻ hơn. Chỉ bất quá … Dịch Thủy Hàn đột nhiên phát hiên, AI của NPC này đích thực rất cao a.

Tửu Thánh nhìn Dịch Thủy Hàn một bộ dáng ủ rũ, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói rằng: “Tiểu tử thối, biểu tình kia của ngươi là có ý gì, nếu không thấy ngươi có chút kiên định, là người kế tục không tệ ta sẽ không dạy ngươi ủ rượu thuật, phải biết rằng trên thế giới này người ủ rượu chấn chính chỉ có rất ít, những người khác ủ cũng chẳng khác gì nước sôi? Kia cũng có thể cho là rượu? nếu là người bình thường ta sẽ không dạy, ngươi cư nhiên có dám bất mãn! hừ hừ.”

Dịch Thủy Hàn nhìn Tửu Thánh thổi râu méo trừng mắt, vội vàng lấy lòng nói: “vâng vâng vâng, sư phụ dạy cho ta kỹ năng có chỗ nào không hảo, ta chỉ là vừa mới lo sợ bằng hữu lo lắng cho ta, nên mới vội muốn ra ngoài. Đáng lẽ Dịch Thủy Hàn còn muốn nói, nếu như không phải lo bằng hữu, thất là muốn lưu lại tiếp tục học tập, thế nhưng suy nghĩ một chút, nếu như lão đầu kai thực sự nghe rồi lưu lại, chỉ sợ hắn khóc như chưa từng được khóc đi.

Sắc mặt Tửu Thánh rạng rỡ một chút: “Hừ, tiểu tử thối, về sau ngươi biết là được rồi, được rồi, ta tiễn ngươi quay về.”

Dịch Thủy Hàn tươi cười nói: “Cảm ơn sư phụ, sau này ta sẽ thỉnh thoảng đến thăm người, chờ kỹ năng ủ rượu của ta tốt hơn, ta sẽ hiếu kính cho người.” Được rồi, Dịch Thủy Hàn chính là vuốt mông ngựa, ai bảo NPC này biết được sự kiện trọng đại (biến hình) chứ, không hống không được a.

Bất quá, người già giống con nít, cái này thật đúng là không giả, Tửu Thánh cũng giống tiểu hài tử được hống (dỗ dành), nghe được Dịch Thủy Hàn nói như vậy, lập tức cười tít mắt nói: “Xem như tiểu tử ngươi có lương tâm, ai, năm đó nếu ta không phải vì uống rượu làm hỏng việc, cũng sẽ không bị biếm đến nơi đây, thế nhưng đã qua nhiều năm như vậy cũng không đổi lại, may mà không đổi, chỉ có uống rượu, được rồi được rồi, tiểu tự người cũng không phải muốn đi sao, ta lập tức tiễn ngươi quay lại.”

Tửu Thánh vừa nói vừa tùy tiện phất phất tay, một đạo bạch quang hướng về Dịch Thủy Hàn bay qua, Dịch Thủy Hàn lại bị bạch quang bao bọc lại, tựa hồ thấy mặt Tửu Thánh có chút cô đơn, sau đó hoảng hốt nghe được 1 câu: “Ta cũng chỉ có thể tiễn ngươi.”

Lúc lần nữa thấy rõ cảnh tượng trước mắt, Dịch Thủy Hàn có một loại cảm giác được sinh ra lần nữa, hắn mở khung kỹ năng nhìn một chút, nếu không phải chỗ kỹ năng sinh hoạt rõ ràng ghi ủ tượu thuật (cao cấp), hắn thực sự cho rằng mình đang nằm mơ.

Sau khi Dịch Thủy Hàn tắt đi khung kỹ năng, chợt nghe thấy từ kênh mật ngữ vang lên liên tục, những âm thanh này liên tục vang lên làm cho hắn cảm giác … điếc cả tai a.

Dịch Thủy Hàn mở ra kênh mật ngữ, thấy được Phong Tiêu Tiêu cùng Huyền Lôi nhắn nhanh như chớp, nội dung đúng như dự liệu: ngươi đi đâu rồi? Như thế nào còn chưa trở lại? Thấy được thì trả lời lại ngay.

Dịch Thủy Hàn thở dài, sau đó điểm Phong Tiêu Tiêu tiến vào tổ đội, rồi nói: “Các đồng chí, ta vừa học được 1 kỹ năng mới.”

Bình luận về bài viết này