Vd chi tiểu trư khoái bào – chương 7

Chương 7: Tiểu trư, ngươi không còn chút máu.

Lúc Dịch Thủy Hàn đang ở nơi này sầu mi khổ kiếm, bên cạnh bỗng nhiên có một thanh âm quen thuộc truyền đến: “Uy, tiểu trư, ngươi ngồi ngốc ở nơi này làm gì chứ.”

Dịch Thủy Hàn quay đầu lại thì thấy Phong Tiêu Tiêu cùng Huyền Lôi đang đứng ở một địa phương không xa, Huyền Lôi vẻ mặt không kiên nhẫn, mà Phong Tiêu Tiêu,vẫn như trước ôn nhu cười.

Dịch Thủy Hàn vui vẻ chạy tới, ấm áp nói: “Phong Tiêu Tiêu, Huyền Lôi, ta có thể nói nói nga~”

Phong Tiêu Tiêu mỉm cười gật đầu: “Kia thật là hảo.”

Mặc dù nói cho có lệ, nhưng khí chất Phong Tiêu Tiêu cùng biểu tình thật sự làm cho người ta vui vẻ không thôi, cũng không để bụng lời của hắn.

Trái lại Huyền Lôi, nhìn Dịch Thủy Hàn một cái quái dị, sau đó nói một câu: “Ngươi là nam?”

Dịch Thủy Hàn khó hiểu nhìn hắn một cái: “Ta đương nhiên là nam.” Sau khi nói xong hắn trừng mắt to hỏi: “ngươi sẽ không luôn cho rằng ta là nữ nhân đi?”

Huyền Lôi có chút không tự nhiên ho nhẹ một tiếng, sau đó khinh bỉ nói: “Ngươi xem ngươi một thân phấn hồng sắc, nguyên bản màu sắc là phấn hồng còn chưa tính, cái kia cũng không phải là ngươi có thể chọn, kết qua người còn mặc một thân trang bị phấn hồng sắc, đại nam nhân, mặc phấn hồng sắc làm cái gì.”

Dịch Thủy Hàn trong nháy mắt tạc mao: “Ngươi cho là ta thích lắm a, sáo trang đây là tặng phẩm của tân thủ thôn, trong toàn bộ trò chơi chỉ có một bộ ta đang mặc, ta có quyền chọn sao?”

Dịch Thủy Hàn chạy đến bên người Phong Tiêu Tiêu ủy khuất nằm úp sấp xuống, lảm nhảm lảm nhảm nói: “Ta sớm nên đi san hào, nào có như thế này, vào trò chơi biến thành trư.”

Phong Tiêu Tiêu buồn cười nhìn Dịch Thủy Hàn lẩm bẩm, Huyền Lôi bên cạnh nhíu nhíu mày, đi qua ôm lấy sau cổ Dịch Thủy Hàn, đến trên vai mình nói: “Được rồi được rồi, đừng giận, dù sao cũng đã lưu lại rồi, hơn nữa … ngươi cũng không quá vô dụng mà.”

Dịch Thủy Hàn lúng túng, thật vất vả trên vai hắn ổn định, vừa nghe được lời nói cuối cùng của Huyền Lôi, bĩu môi không nói gì, không phải hắn không muốn nói, mà là hắn không nghĩ ra được.

Ba người … không, là 2 người một con trư trên đường hướng đến Phiêu Hương Lâu, tửu lâu lớn nhất trong thành lúc Dịch Thủy Hàn thấy được chiêu bài Phiêu Hương Lâu thì con mắt phát sáng.

Sau khi Huyền Lôi cùng Phong Tiêu Tiêu đi vào trong tìm 1 địa phương an tĩnh trên lầu một, chọn vài món rau dưa, không có biện pháp, hắn Phong Tiêu Tiêu đẳng cấp không thấp, nhưng bình thường đều miệt mài luyện cấp, tiền là thông qua bán đồ lúc đánh quái rớt xuống mà có, nên cũng không giàu có, đương nhiên, bọn họ nói ăn chỉ là vì không để độ đói khát giảm xuống đến mức uy hiếp sinh mệnh, bọn họ cũng không tính trong trò chơi truy cầu lạc thú ăn uống.

Chờ đến lúc đồ ăn được mang lên, Dịch Thủy Hàn nhìn Phong Tiêu Tiêu cùng Huyền Lôi ăn mà phiền muộn. Nguyên nhân rất đơn giản, trước mặt hắn là chiếc đũa, thật sự không biết làm sao hạ thủ, hay là nói … hạ chân?

Dịch Thủy Hàn mở to mắt nhìn Phong Tiêu Tiêu, về phần Huyền Lôi … Quên đi, tên kia chưa từng đối tốt với mình.

Phong Tiêu Tiêu nhìn kiểu dáng Dịch Thủy Hàn, mỉm cười khẽ hỏi: “Tiểu Hàn, ngươi muốn ăn cái gì?”

Dịch Thủy Hàn cảm động không thôi, vội vàng đứng lên, 2 chân khoát lên bàn nhìn trái nhìn phải, phát hiện không có gì không muốn ăn (Yu Ming: muốn ăn hết a =]]), đang lúc do dự, Phong Tiêu Tiêu đột nhiên đem cái bát của hắn lấy đi, sau đó mỗi món gắp một chút, lại đặt ở trên ghế của Dịch Thủy Hàn, ôn nhu nói: “Ăn đi.”

Ô ô, thật là ôn nhu, thật là người tốt a, Dịch Thủy Hàn liền cảm động không thôi, chỉ là … nếu như Phong Tiêu Tiêu không giống như đối đãi với sủng vật, hắn sẽ càng cảm kích.

Sau khi cùng nhau ăn xong cơm, Phong Tiêu Tiêu kêu tiểu nhị lên tính tiền, Huyền Lôi cùng Phong Tiêu Tiêu mỗi người một nửa, mà Dịch Thủy Hàn lại ngẩng cao đầu nhìn giá cả món ăn.

Sau khi đi ra khỏi tửu lâu, Dịch Thủy Hàn vẫn như trước ghé vào trên vai Huyền Lôi u buồn hỏi: “Phong Tiêu Tiêu, món ăn ở đây sao lại đắt như thế?”
Phong Tiêu Tiêu cười cười nói: “Cái này là 1 trong 5 đại tửu lâu của hệ thống, giá tiền tự nhiên cũng cao một chút, bất quá hiện tại trong trò chơi, giá tiền đồ ăn cũng không sai biệt lắm, những món ăn vừa rồi của chúng ta cũng không tính là đắt tiền đâu.”

Dịch Thủy Hàn trong nháy mắt lo lắng đến tương lai sau này của mình, hắn cũng không muốn ăn cơm rồi đem mình thành vô sản (ta chém, trong bản raw ghi là suy sụp, nhưng trong tình trạng này ta nghĩ ghi là vô sản thì hay hơn nhỉ?), cũng không muốn gặm màn thầu.

Cắn răng, Dịch Thủy Hàn nói: “Xem ra là thời điểm ta luyện luyện kỹ năng nấu nướng.”

Sau khi Dịch Thủy Hàn nói xong thì cảm thấy Huyền Lôi dừng lại, Phong Tiêu Tiêu cũng ngừng lại, Dịch Thủy Hàn có chút khó hiểu hỏi: “Làm sao vậy?”

Phong Tiêu Tiêu hiếu kì hỏi: “Tiểu Hàn, ngươi sẽ nấu ăn?”

Dịch Thủy Hàn gật đầu: “Đúng vậy, lúc ở tân thủ thôn, trù sư ở tân thủ thôn giao cho ta, nói là sợ ta ở bên ngoài bị chết đói, hiện tại xem ra, nàng thực sự là nhìn xa trông rộng a, nếu không có các ngươi, ta cho dù có tiền cũng không có cách nào vào tửu lâu ăn a.” Đương nhiên, tiểu nhị tửu lâu có thể đem hắn đá ra ngoài, lại là một cái vấn đề khác.

Huyền Lôi nhìn Dịch Thủy Hàn một chút, hơi hơi ngoéo cái môi: “Ngươi quả nhiên là rất hữu dụng a.”

Không đợi Dịch Thủy Hàn nói cái gì đó, Huyền Lôi lại chìa tay vỗ vỗ đầu Dịch Thủy Hàn nói: “Được rồi, tiểu trư, sau này ngươi đi với chúng ta đi.”

Vì vậy, bất mãn của Dịch Thủy Hàn trong nháy mắt biến thành vui vẻ, vốn hắn còn đang suy nghĩ cơm cũng đã ăn xong rồi, nhiệm vụ cũng làm xong rồi, bọn họ cũng nên ra đi, hiện tại nghe được ý tứ của Huyền Lôi là bọn họ nguyện ý mang theo hắn, kia tự nhiên là không thể tốt hơn.

Dịch Thủy Hàn vui vẻ gật đầu, có chút tự hào nói: “Mang theo rất có lợi.”

Huyền Lôi thiêu thiêu mi: “Nga? Ngươi trừ nấu ăn ra, ta làm thế nào nhìn không ra ngươi vẫn có chỗ gì tốt?”

Dịch Thủy Hàn lầm bầm 2 tiếng nói: “Ta … ta còn biết chế thuốc.” Tuy rằng kỹ năng cơ bản hắn còn chưa có luyện qua, nhưng hắn sẽ a.

Phong Tiêu Tiêu cười nói: “A, kia thật là không đơn giản, ta cũng Huyền Lôi vẫn luôn vội vàng làm nhiệm vụ đánh quái thăng cấp, cũng không có nghiên cứu kỹ năng sinh hoạt ni, quả nhiên tiểu Hàn lợi hại a.”

Sau khi Dịch Thủy Hàn nghe xong càng đắc ý, Huyền Lôi đúng lúc tạt một gáo nước lạnh: “Ngươi không đánh quái cũng vô dụng, được rồi, chúng ta trước đem ngươi thăng cấp, đi thôi, đi dược điếm mua một ít dược.”

Phong Tiêu Tiêu không có ý kiến, Dịch Thủy Hàn càng không thể có ý kiến, chờ 3 người chọn dược phẩm mình cần, thì khi Dịch Thủy Hàn mở ba lô ra, thấy thiếu gì đó, xem kỹ thì mới biết, nhất thời hô lên: “Kim bài của ta đâu rồi?”

Bình luận về bài viết này